Bài học trước khẳng định rằng nếu bạn theo một trong các mô hình của nhà toán học, chỉ có một cách tối ưu để đặt nghệ thuật giải ngân. Nhưng trong thực tế, các nhà giao dịch sử dụng nhiều phương pháp khác để giải ngân.
Quy tắc 2%
Nguyên tắc đầu tiên được chú ý nhiều là quy tắc 2% được đưa ra bởi các nhà quản lý thí nghiệm nhà giao dịch Rùa (the Turtle Trader experiment) , tìm cách chứng minh rằng bất kỳ ai cũng có thể được học để giao dịch và sẽ giao dịch thành công nếu họ được cung cấp đủ công cụ – bao gồm 2% vốn giới hạn trên bất kỳ giao dịch đơn lẻ nào.
Có thể dễ dàng chứng minh một cách hợp lý rằng phân bổ tối đa 2% cho mỗi giao dịch cho phép một số khoản lỗ ban đầu và liên tục sẽ được phục hồi nếu hệ thống giao dịch có tỷ lệ thắng/lỗ cao hơn 1: 1. Vấn đề với quy tắc 2% là nếu bạn có cổ phần vốn khởi đầu thấp và nhiều nhà giao dịch ngaoij hối thực hiện, bạn chỉ có thể giao dịch một vài lot nhỏ hoặc siêu nhỏ và sẽ mất rất nhiều thời gian để xây dựng cơ sở vốn khá lớn.
Quy tắc 6%
Một quy tắc khác được đặt ra bởi Alexander Elder là 6% và lập luận tương tự áp dụng cho quy tắc đó. Vấn đề với việc không tuân thủ quy tắc 2% là bạn đang thiếu kiên nhẫn và tham lam, và có khả năng khiến tài khoản của bạn giảm xuống bằng 0, và thế là bạn phải tiết kiệm để bắt đầu lại từ đầu.
Bước đầu tiên trong việc xác định nghệ thuật giải ngân luôn là số tiền bạn chuẩn bị mất, cho dù đó là số tiền hoặc phần trăm của tổng số vốn. Về mặt logic, điều đó có nghĩa là bạn phải tìm ra điểm dừng mà bạn nghĩ sẽ không bị ảnh hưởng và đo lường từ đó đến điểm vào lệnh có sẵn cho bạn tại thời điểm này hoặc điểm vào lệnh lý tưởng sẽ hứa hẹn lợi ích lớn nhất. Hãy nhìn vào biểu đồ dưới đây.
EUR/USD đã vượt qua một mức hỗ trợ nhỏ. Bạn muốn giao dịch ngắn hạn ở mức hiện tại và điểm dừng của bạn sẽ được đặt ở mức kháng cự hỗ trợ (đường màu đỏ) tại 1.0830, hoặc 73 điểm so với giá chào bán hiện tại là 1.057.
Bạn đã quyết định mạo hiểm 500 đô la cho giao dịch này và do đó có thể dễ dàng tính toán rằng bạn có thể thực hiện khoảng 0,68 lot (500 đô la chia cho khoảng cách dừng lỗ và sau đó bằng giá trị của một pip). Lưu ý rằng chúng tôi không xem xét lợi ích tiềm năng.
Nó có thể chỉ có 45 điểm (với đường hỗ trợ màu xanh lá cây ở mức 1.0712) nhưng có thể nhiều hơn, phù hợp với mức thấp trước đó (đường màu xanh dương) ở mức 1.0521 hoặc 236 điểm.
Thậm chí đừng nghĩ đến việc chuyển điểm dừng xuống mức không thể hơn để có được số lượng hợp đồng cao hơn! Điểm quan trọng về điểm dừng là bảo hiểm. Bạn muốn nó không bị tấn công, giống như bạn có bảo hiểm hỏa hoạn nhưng không muốn ngôi nhà của bạn bị thiêu rụi.
Để đánh bại điểm dừng là “được phép” giao dịch một hoặc hai hợp đồng đầy đủ thay vì giá trị tính toán của bạn là tự hủy. Bạn có thể chọn Dải bollinger ở dưới đáy cho điểm dừng, chỉ 43 điểm và có thể giao dịch số lượng hợp đồng cao hơn (1,16 lot).
Nhưng 43 điểm dễ dàng nằm trong phạm vi của một biến động quan trọng trong tuần và đó là một điểm dừng tệ. Giả dụ, bạn sẽ có 1 lot đầy đủ, vì vậy nếu đáy băng tần B không vượt quá và giá giảm xuống mức thấp trước đó, lợi nhuận của bạn rất tốt – nhưng đó vẫn là điều sai lầm. Đặt điểm dừng theo trường hợp xấu nhất có thể xảy ra và tiếp theo nghệ thuật giải ngân.
Giả sử giao dịch này (0,68 lot) đã dẫn đến thua lỗ. Giờ thì sao? Quy tắc Rùa (the Turtle) vẫn là một quy tắc tốt: cắt giảm tổng số tiền mặt của bạn có rủi ro 20% khi tài khoản của bạn giảm 10%. Nếu tài khoản của bạn trong giao dịch đồng euro ở trên là 5.000 đô la và khoản lỗ tối đa 500 đô la của bạn là 10% vốn, thì bây giờ bạn còn lại khoảng 4.500 đô la và điểm dừng tiếp theo của bạn sẽ nhỏ hơn nhiều, hoặc 80% x 500 đô la = 400 đô la.
Quy tắc kích thước biến động
Một cách khác có thể dễ dàng hơn để lấy giải ngân là thông qua kích thước biến động . Đây là một phương pháp rất hợp lý và phù hợp, mặc dù sự biến động có thể bật một xu trong ngoại hối và bạn phải cập nhật dữ liệu liên tục.
Nguyên tắc cốt lõi là điều chỉnh nghệ thuật giải ngân theo mức độ biến động của tiền tệ, với tỷ lệ vốn cổ phần bắt đầu và tỷ lệ phần trăm của cổ phần có rủi ro trong giao dịch, tức là số dừng của điểm/đô la. Bạn có thể tự do ước tính độ biến động theo bất kỳ cách nào bạn muốn, nhưng tiêu chuẩn là chuyển đổi trung bình biên độ chính xác của giá trong một khoản thời gian (ATR) với điều khoản đô la:
Nghệ thuật giải ngân = (Vốn cổ phần ×% vốn có rủi ro)/ATR
Công thức này dễ dàng rút ngắn thành:
Nghệ thuật giải ngân = Điểm dừng bằng đô la/ATR
May mắn thay, chúng ta có thể dễ dàng nhận được ATR từ hầu hết các nhà cung cấp dữ liệu và nền tảng. Trong trường hợp đồng euro, ATR hiện tại là 186 điểm trên W1 (biểu đồ hàng tuần). Do đó, chúng tôi nhận được:
Nghệ thuật giải ngân = $730 / $1,860 = 0,39
Như bạn có thể thấy, kích thước điều chỉnh biến động thấp gần gấp đôi so với kích thước được lựa chọn bởi rủi ro 2% tùy ý. Trong một số trường hợp, tình huống ngược lại có thể xảy ra – kích thước biến động sẽ vượt quá quy tắc 2% ban đầu. Nếu bạn đang sử dụng một thước đo biến động hợp lý và độ biến động ổn định, bạn có thể thoát khỏi nó, nhưng bạn nên lưu ý rằng bạn có thể tập trung quá mức cho số vốn bạn đang gặp rủi ro.
Câu hỏi:
1. Nghệ thuật giải ngân bắt đầu bằng
a. kích thước của điểm dừng của bạn.
b. sự biến động của tiền tệ.
2. Nếu bạn mất 10% cổ phần, bạn nên cắt giảm rủi ro bằng bao nhiêu?
a. 10%
b. 20%
c. 50%
3. Thông thường, kích thước biến động sử dụng yếu tố nào để xác định độ biến động?
a. Độ lệch chuẩn.
b. Trung bình biên độ chính xác
Bài tiếp theo : Tầm quan trọng của việc sử dụng lệnh dừng lỗ